Friday, October 24, 2014

HỘI NGỘ LỮ THANH TUYẾT


(Xin bấm vào hình để xem lớn hơn) 
Theo thông lệ của cựu học sinh Nguyễn Huệ Bắc California là mỗi lần có bạn đồng môn hoặc đồng hương Phú Yên ghé thăm thung lũng hoa vàng San Jose thì gia đình Nguyễn Huệ thường tổ chức buổi họp mặt bỏ túi để đón mừng khách quí từ phương xa đến . Trường hợp Lữ Thanh Tuyết cũng không ngoại lệ; chị đến từ Phú Yên, Việt Nam, theo diện du lịch Hoa Kỳ, do người em trai ở Nam Cali bảo lãnh.
 Hôm Thứ Sáu 03-10-2014  vừa qua, nhóm chúng tôi kéo đến nhà hàng Thiên Long, nơi nổi tiếng có nhiều món ăn Việt Nam thuộc hạng ngon nhất ở đây.
Vì thông báo quá trễ, chỉ trước có hai ngày, nên số anh chị em tham dự tương đối ít, nhưng bù lại rất vui nhộn và thân thiện.
Những ai từng ở thành phố Tuy Hòa vào thập niên 60 – 70 hầu hết đều biết gia đình chị Lữ Thanh Tuyết (tiệm gạo Huê Nam) nằm trên đường Trần Hưng Đạo, kế bên chợ mới.
Chị Thanh Tuyết, chị Lan Anh với tôi không những cùng học chung trường Nguyễn Huệ, mà chúng tôi còn cùng học với nhau từ lớp năm đến lớp nhất ở trường Nữ Tiểu Học. Coi như thân nhau từ tấm bé.
Thời gian trôi qua… mỗi đứa mỗi đường, mỗi người một hướng đi riêng. Tôi nghỉ học, lên xe hoa về nhà chồng; Lan Anh vào Saigon học cán sự y tế; còn Thanh Tuyết cuối năm Đệ Nhị đành phải nghỉ ở nhà phụ cha mẹ buôn bán, lo cho đàn em tiếp tục con đường học vấn.
Thật không ngờ trải qua bao dâu bể, giờ này chúng tôi còn được gặp nhau, nhìn thấy nhau hôm nay, bồi hồi xúc động, mừng mừng, tủi tủi.
Trong lúc chúng tôi vừa nhâm nhi vừa nói chuyện, Thanh Tuyết nhìn tôi thật lâu rồi nói: “Phước à! Nếu gặp nhau ngoài đường chắc chắn không thể nào nhận ra nhau đâu; sao bây giờ mình già quá vậy nè”…  Tôi trả lời: “Nói gì vậy Tuyết, hơn nửa thế kỷ rồi không già, không khác mới là chuyện lạ; bọn mình sắp sửa có chắt gọi bằng ông bà cố rồi mà, làm sao không già cho được”.
Nói là nói vậy chứ khi nhìn thấy Thanh Tuyết tôi đã nhận ra ngay. Vẫn còn nét thanh tú ngày xưa, đôi mắt to, nụ cười hiền hòa, nói năng chậm rãi, và nhất là tình bạn, tình đồng môn, đồng hương vẫn còn sống mãi trong lòng chúng ta. Đó là điều quí giá nhất. Anh Hiền lên tiếng: “chị Tuyết còn nhớ tôi không”, Tuyết còn đang ngờ ngợ chưa kịp trả lờithì anh nói đùa: “Phạm Đức Hiền ngày xưa nổi tiếng học giỏi, đẹp trai nhất vùng mà chị không nhớ là thua rồi”. Chúng tôi phải lôi ra nào tên cha mẹ, anh em họ hàng lúc đó Tuyết mới nói: “À! Nhớ ra rồi, biệt thự "Tứ Mỹ", nhưng anh còn thiếu ba chữ "con nhà giầu", vì hồi đó gia đình anh thuộc tầng lớp "đại gia" mà”. Anh Đặng Đình Khuê pha trò: “Ngày xưa

tụi tôi nối gót theo sau chị mỗi khi tan trường mà chị quên rồi sao? Thật là quá vô tình”. Tôi tiếp lời Lan Anh nói: “Hồi đó nó cũng để ý đến anh Hiền nữa đấy phải vậy không Lan Anh?” Lan Anh cười và nói lớn: “đúng rồi! đúng rồi!” Cả bọn cùng cười vang. Vui thật là vui.
Thanh Tuyết kể ở Tuy Hòa dạo này đi đến đâu cũng nghe xôn xao, rộn ràng bàn tán chuyện chuẩn bị nộp đơn xin đi Mỹ để tham dự đại hội cựu HSPY.
Tuyết nói: “Mình may mắn được cậu em trai bảo lãnh sang du lịch, mình sẽ xin gia hạn và bằng mọi cách để được tham dự đại hội vì đó là niềm mơ ước của mình. Năm 2013, đại hội kỳ 4 tổ chức tại Nam Cali, mình có làm đơn nhưng phỏng vấn bị rớt, buồn ơi là buồn. Các anh chị em bên nhà sang bên này tham dự về kể lại nghe ham lắm, thích lắm, người nào cũng muốn đi hết.”
Tôi nói: “Tuyết đi là đúng lắm vì kỳ 5 này ban tổ chức sẽ cố gắng tạo nhiều tiết mục thật hay, mới lạ, hấp dẫn để phục vụ quí thầy cô cùng tất cả anh chị em đồng môn, đồng hương Phú Yên vào tháng 6-2015 tại thành phố du lịch New Orleans, Louisiana. Không đi là ‘mất quyền lợi’, uổng lắm đó Tuyết à. Phái đoàn San Jose đi đông lắm, trên 50 người.”
Ông bà Hội trưởng Hội Ái Hữu Phú Yên Bắc Cali Hà Ngọc Quỳnh cũng góp mặt trong chuyến này, mặc dù rất bận rộn công việc làm ăn của mình. Thầy Cô Ngô Càng Phương, cựu giáo sư trường Bồ Đề, anh chị Phạm Hoàng & Vương Hạnh trường Nguyễn Huệ cũng đã ghi danh tham dự, toàn những tên tuổi lớn đều có mặt trong đại hội kỳ 5. Thanh Tuyết nghe tôi quảng cáo như thế chị vui mừng lắm nói ngay: “ Phải đi chứ, biết bao giờ mới có được dịp may như thế này, nghĩ đến giây phút sẽ gặp được thầy cô, bạn bè cùng trường cùng lớp ngày xưa lưu lạc khắp bốn phương trời lòng cảm thấy hân hoan vui sướng vô
cùng.”
Chúng tôi hỏi thăm chuyện gia đình, công việc làm ăn của chị thì chị buồn buồn nói: “Ông xã mình mất đến nay đã 26 năm rồi; mình ở vậy thờ chồng nuôi con, được 4 đứa: 2 trai 2 gái; các con của mình đều đã trưởng thành, công việc làm ăn cũng tạm ổn, mấy mẹ con đùm bọc nhau mà sống, ơn trên thương mọi điều cũng được suông sẻ tốt đẹp”. Chúng tôi rất mừng cho chị.
Vì là chiều Thứ Sáu cuối tuần nên nhà hàng rất đông thực khách quá, họ đang đứng đợi xếp hàng dài ngoài cửa nên chúng tôi đành tạm chia tay nhau, hẹn sẽ gặp lại. Bạn bè, thân hữu khắp nơi nếu ai muốn thăm hỏi chị Lữ Thanh Tuyết thì xin cứ tự nhiên gọi về số phone (669) 900-3256, Lữ Thanh Tuyết sẽ rất vui mừng.
Tôi xin mách nhỏ điều này: chị Thanh Tuyết hiện giờ là “single mom”, nấu ăn rất ngon, nhất là món Tuy Hòa, đậm đà quê hương. Quí vị nào còn “độc thân” muốn nhờ chị Tuyết “nấu cơm dùm” thì cứ mạnh dạn gọi phone cho chị Thanh Tuyết nhé!

San Jose, tháng 10-2014
Thanh Phước

No comments:

Post a Comment