Saturday, December 11, 2010

NAM BANG BÚT KÝ

Triệu Minh Bà Bà

Trưa Thứ sáu vừa qua, được tin Đặng Lão Bang Chủ sẽ Nam du, Bản Cô Nương bèn thông tin khắp chốn quần hùng, các môn phái trụ trì tại Nam bang tụ tập về đón tiếp… nhưng không thấy… hồi âm. Thì ra các môn phái vừa nghe tin Đặng bang chủ Nam du là hồn vía đã lên mây, tìm đường trốn vì sợ lão… giao việc.
Chỉ tội nghiệp cho Bản cô nương vì xí xọn, bày đặt theo thời trang, lâu lâu, len lén lên diễn đàn, bị Hằng Dung Tỷ Tỷ bắt gặp bèn giao ngay công việc làm… tay sai bất đắc dĩ. Vả lại, trong các môn phái trụ trì tại Nam bang, các chưởng môn sợ đệ tử mình sa ngã tại… chốn “Bolsa đi dễ khó về” nên đã dọn đi các nơi hẻo lánh hầu dễ dàng bịt mắt các môn sinh mong tu luyện thành chánh quả. Do đó phái nào cũng biền biệt nơi cao thâm, cùng cốc, cách xa quận Cam ít nhất cũng phải vài chục dặm đường!
Bolsa động cũng có Miêu Sư Phong Chính Bà Bà, Bà Bà lúc nào cũng bận luyện thuốc từ rễ mấy cây lan nên rất khó dụ bà ra khỏi động… Thế là, than ôi, chỉ có một mình ta, thân gái dậm trường, vì ham vui nên đã lưu lạc chốn này mấy chục năm qua, cuối cùng con cháu đùm đề phải dựng gia trang ở đây, mới ra nông nỗi này, nay đành ríu ríu theo lệnh của Hoàng Dung Hằng tỷ tỷ đi đón bang chủ của người.
Đúng 3 giờ chiều thì lão bang chủ đã trầm giọng truyền âm nhập mật:
- Ta đã tới nơi ! sao chưa thấy tiểu tử nhà ngươi ra đón ?
Từ xa, bản cô nương thấy trong khi chờ đợi, thay vì ngồi vận công để thêm công lực hầu ra oai cùng Nam bang quần hùng thì lão lại rút ra chiếc lược nhỏ xíu chải chải mái tóc đã theo gió đi chơi hơn một nửa… A ! té ra là người đang liếc nhìn mấy tiểu thư cùng đứng đợi người nhà ra đón tủm tỉn cười bên cạnh… (Phước phu nhân ơi, bà không nên đọc đoạn này).
Thấy bản cô nương phi thân tới, lão bèn như vô tội, quay mặt nhìn đi chỗ khác! Bản cô nương cũng không muốn lão mắc cỡ, nổi giận quạt cho mấy chưởng phủ đầu bèn làm như… chưa hề thấy, tới gần vái chào và cung kính mời lão về tạm trú tại lữ quán “Tà Lọt”. Nhưng thay vì về nghỉ ngơi để lấy sức ngày mai triệu tập Đại Hội quần hùng, lão lại đòi đi tham quan các nơi, từ tửu lầu đến lữ quán, chọn chỗ cho ngày luyện kiếm dự trù tổ chức tại Nam bang vào 3 ngày 10, 11, 12 tháng 7, niên lịch 2009.
Bản cô nương sau một ngày làm việc mệt mỏi, mằt mờ, chân chậm, công lực đã tiêu hao nên hơi lưỡng lự. Lão thấy thế bèn quắc mắt, bản cô nương hồn phi phách tán nuốt giận, ngậm bò hòn làm ngọt, đưa lão đi một vòng Bolsa. Sau khi đã tham quan vài chỗ, dù thích mê tơi nhưng lão vẫn làm bộ phán một câu xanh rờn: “Ta nay chưa thể quyết định vì còn phải hỏi ý kiến, trước là của phu nhân ta, sau là của các Chưởng Môn”.
Thật thương thay thân ta, theo thầy tới thăm tiệm, thầy thấy thế thích thú, tuy thế thầy tủn tỉm: “từ từ, ta tính!” Ta tức tối, tim thình thịch, thâm trầm, ta thong thả từng tiếng: “Thôi, thế thì thôi, ta trân trọng tuân theo”.
Nói tới đây, lão bang chủ có lẽ đã nhìn thấy khuôn mặt phờ phạc của bản cô nương bèn bằng lòng để ta đưa người về lữ quán “Tà Lọt” làm một giấc. Sau đó khi mặt trời vừa lặn, bản cô nương cùng phu quân đại diện cho “Nam bang Túi Lủng” tới đón Đặng bang chủ và Mai Siêu Phong Chính Bà Bà tới Hoàng Gia hải sản tửu quán.
Tới nơi thì Phạm Đăng Trưởng Lão của phái “Ca Đi Cung” và hai vợ chồng sư đệ Hựu Vân của phái “Du Ca” cũng có mặt. Tại đây còn gặp bằng hữu Phạm Xuân “Red Nose Reindeer” của phái “Ngao Du” từ bang Washington về Bolsa du hí. Thế là thêm một cao thủ sẽ tham dự đại hội. Tay bắt, mặt mừng, hả hê nhập tiệc tới gần canh hai mới chịu chia tay để bản cô nương đưa lão bang chủ về nghỉ ngơi hầu có chút công lực ngày mai luyện khẩu võ tại gia trang ta trong thị trấn Westminster.
Thứ Bảy: Nam Bang Quần Hùng khẩu kiếm

Người tới sớm nhất vẫn là Hồng Thất Công Đặng Nhượng vì vừa đúng 9 giờ sáng là lão bang chủ đã réo bản cô nương mau mau qua đón. Sau đó là hai vợ chồng Hựu Vân trang chủ phái “Du Ca”. Lần lượt là bang phó Đỗ Huỳnh, Cảo Thơm bà bà, Mai Siêu Phong Lê Chính bà bà, Út cô nương của phái Không Động, Cái Hùng Chi hiền huynh, đặc biệt là hôm nay còn có Ngô Liêm đại gia của bang “Gạch Bông” cũng chịu hạ sơn nhập tiệc… Rồi đại huynh Phạm Ngọc Đăng, hai đại hiệp Đặng Quốc Hiển và Trần Tử Hòa vượt bao dặm đường mới tới gia trang nên chi tới nơi phải vận khí công một hồi lâu mới có thể hoàn hồn nhập tiệc.
Mọi người chào hỏi, giới thiệu môn đệ xong thì bằng hữu Phạm Xuân ngất ngưởng đi vào, vừa ngồi
Và người cuối cùng như thường lệ vẫn là Hoàng Nhan công tử. Ai cũng tay xách, nách mang… vừa hành trang, bí kíp vừa món ăn đặc biệt từng vùng nên cuối cùng thì một bàn dài thức ăn đã được mọi người chiếu cố tận tình.
Ai cũng đều vui vẻ, nhất là được gặp lại lão Đại Hiệp Trần Tử Hòa nên dù lão Nhượng bang chủ đã đằng hắng mấy lần để được tuyên bố lý do nhưng các vị bô lão cứ phe lờ làm lão giận tím mặt, lấy cây gậy đánh chó ra múa lung tung beng, khiến các chậu hoa lan của bản cô nương phải một phen chao đảo. Lúc bấy giờ bà con mới tạm thời im lặng, nhưng vẫn tiếp tục… lặng thinh… ăn uống…
Các Bang cho ý kiến hơi nhiều vì mỗi Bang mỗi ý… cuối cùng thì các vấn đề cũng được thông qua. Đại Hội chỉ còn hai tối Thứ Sáu và Thứ Bảy mà thôi vì các Bang Chủ viện cớ nay đã có tuổi nên ăn ít uống nhiều dễ xỉn, khó mà đủ công lực vượt qua… thành trì. Lại nữa, các sư phụ và sư mẫu tuổi hạc cũng đã cao, cần dưỡng sức trước khi ra quân.
Hồng Thất Công Đặng lão bối tuy có hơi chút bất bình nhưng cũng phải… nuốt bia làm lành theo ý kiến đám đông. Nhất là lão Cái Hùng Chi ngày thường ít nói thế mà khi có ý kiến thì hăng say nói không kịp thở! (Sau đó hai ngày, lão Cái này thấy Đặng bang chủ sau khi về lại bang Hô Dê im lặng chưa ra thông cáo thì lấy làm lo lắng kêu hỏi bản cô nương có phải lão bang chủ giận hờn gì chăng?).
Sau khi luyện võ tại sân nhà đã chán, mọi người lại lục đục kéo nhau vào nhà… bếp… ăn tiếp. Tội nghiệp hai vợ chồng Hựu Vân trang chủ từ canh ba đã dậy để khiêng mấy cái… đàn cò tới tập hát, nhưng bà con chỉ lo ăn và tán gẫu nên Vân phu nhân giận quá cất tiếng oanh một mình! Tiếng hát vừa cất ra mọi người đều im lặng, vì không ngờ giọng oanh vàng của Vân phu nhân quá hay, hòa nhịp với tiếng đàn trầm bổng của Hựu phu quân!.
Từ từ, mọi người lết dần đến trường kỷ cùng ca theo, nghe cũng không đến nỗi… chói tai! tạo nên sự vui vẻ và tin tưởng một Đại Hội thành công sắp tới.
Lão bang chủ Đặng Nhượng lúc đó thấy tinh thần hăng hái của quần hùng, lấy làm tạm hài lòng bèn phán rằng: “Chư vị cứ việc luyện khẩu cực quyền tiếp tục, còn ta, chẳng mấy khi được… trốn vợ đi một mình, nay sẽ theo đám bạn “tù” ngày xưa giang hồ, tham quan mấy chỗ (nào ai biết… chỗ nào!). Sau đó sẽ lên đường trực chỉ về lại cùng phu nhân ta. Riêng Triệu Minh, nhóc tì nhà ngươi không được hé môi nghe chưa!”
Bản cô nương vì nghĩ đến gia cang của bang chủ nên đành khép miệng! Do đó chỉ viết trên báo cáo này mà thôi, mong rằng Phước phu nhân không đọc những dòng chữ vô tội này.
Nhượng lão bang chủ đi rồi, mọi người thở phào nhẹ nhõm bèn ngưng tập dợt và trở lại màn ăn uống, cùng Hoàng Nhan công tử và phu quân ta uống rượu cho tới khi tan hàng.
Nhượng lão bang chủ đã về lại bang Hô Dê xum họp cùng phu nhân, nhưng vì Vô Kỵ tướng công rủ ta ngao du sơn thủy mấy ngày, được dịp tô lại lông mày cho ta thoải mái sau khi mệt mỏi vì phải thu dọn chiến trường do Nam Bang cùng Bắc Bang Chủ luyện kiếm. Với lý do này, phần tường trình của Nam Bang có hơi chậm trễ, mong bằng hữu niệm tình xí xóa vì… có còn hơn không!.

Nam Bang trong một ngày bận rộn,
Lấy việc Nước làm việc nhà
Triệu Minh Nguyễn, Trần Tấm
Bút ký, 05/27/09
xuống là xin nước lọc giải độc vì nhóm “Không Quần” phóng ám khí tối hôm qua. Vợ chồng phó bang chủ Trần Đình Hiệp vì tu mãi trên sơn động xa xôi mấy trăm dặm phải mất nửa ngày đường mới tới.

No comments:

Post a Comment