Friday, December 17, 2010

PHÚ YÊN THÂN ÁI

Một buổi chiều hè hò hẹn ấy
Phú-Yên ơi! nhớ mãi trong tôi


Tôi đến Phú Yên, trời Xuân vào Hạ
Hẹn thăm nàng khi gặp ở Văn-Khoa
Chiều lênh-đênh mây trắng dệt nắng tà
Tôi lững thững chờ Em trên lối hẹn!

Gió xôn xao hoa hờn phai vạt nắng
Hồn lặng chuỗi nghe chiều xuống cô đơn!
Tôi bâng khuâng thầm nhủ: nàng dỗi hờn
Bắt năn nỉ những lần Em nũng nịu.

Thế giới yêu đương cơ hồ khó hiểu
Đưa ta vào cõi hư thức cuồng si
Đường vào yêu thấp thoáng nẻo phân kỳ!
Có phải chăng là Tháp ngà ảo mộng

Từng phút trôi tôi mõi mòn trông ngóng
Nghe tơ lòng từng sợi kết cô liêu!
Rặng non xa cũng nhuốm khói lam chiều
Buồn da diết nhìn khung trời vắng lặng!

Tôi rộn lên! xa xa tà áo trắng
Suối tóc huyền lăn lóc trải bờ vai
Dán mắt tôi theo dáng ngọc chảy dài
Khơi ký ức trên khung trời Đại học

Phút yêu dấu! hôn nàng thơm hương tóc
Em mơ màng đẩy nhẹ và trách yêu
Tôi đắm say trên chiếc bóng diễm kiều
Và lịm chết trong vòng tay âu yếm!

Tuy-Hòa trong tôi bài thơ kỷ niệm
Dệt chuyện tình thơ mộng thuở thư sinh
Nước Đà Giang soi núi Chóp đa tình
Đêm Sông Cầu người tình xưa yêu dấu!


Người Tình Phú Yên Trong Ký Ức
Kỷ niệm Picnic Hè 2000,
TRÚC-GIANG

No comments:

Post a Comment