Friday, December 17, 2010
PICNIC HÈ 2000
Chỉ một lần thôi, dù duyên chưa thắm
Tình ban đầu tôi dệt mộng thành thơ !
Chuyện ngày xưa tôi vẽ thành kỷ niệm
Thoáng gợi buồn, khơi tiếc nhớ vu vơ !
Tất cả lắng sâu vào dòng dĩ vãng
Gặp nhau đây qua biến cố cuộc đời !
Tôi yêu quý những mảnh tình kẻ sĩ
Giữ mãi tinh thần “Trọng đạo, Tôn Sư”
Ánh mắt Thầy, Trò trao niềm khả kính
Cảm xúc nhìn Thầy mái tóc bạc phơ !
Thầy nhìn họ, nguồn tinh hoa dân tộc
Là Master, Kỹ Sư, Bác Sĩ, Nhà Thơ
Tôi vui lây, ngày trường xưa hội ngộ
Trong mơ màng chạnh nhớ tà áo xưa !
Buồn man mác, lần tìm qua ánh mắt
Bóng người yêu dấu ấy đã về chưa ?
Tuyệt vọng ! hình bóng xưa đâu chẳng thấy ?
Nghe gió về hôn nhẹ lá xôn xao
Hồ thu thủy, liễu rũ buồn hiu hắt !
Soi mây sầu từng cánh nhẹ bay cao
Ngày Picnic người về từ khắp nẻo
Dáng hao gầy phảng phất tuổi thanh xuân
Trường xưa bỗng trôi về trong khoảnh khắc
Phút giây này trút hết những bâng khuâng.
TRUC-GIANG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment